Chúng ta đang giáo dục những đứa trẻ chúng cạnh tranh nhau, sâu bên trong nó rất bạo lực. Chúng ta đang làm cho những đứa trẻ có nhiều tham vọng hơn, sống trong nhiều sự cạnh tranh hơn và nhận nhiều đau khổ hơn.
Nếu nó đạt được là người thứ nhất chúng ta ban thưởng và nếu có những đứa chúng không thể cạnh tranh làm người thứ nhất và nếu chúng mắc sai lầm chúng ta sẵn sàng trực phạt bằng mọi cách, chúng ta tạo ra những nhà tù và nhốt những người mắc sai lầm lại. Chúng ta đang đẩy họ vào đường cùng và đây là nền giáo dục thật sự sao?
Nền giáo dục thực sự sẽ không dạy những đứa trẻ cạnh tranh, nó sẽ dạy cách hợp tác. Nó sẽ không dạy những đứa trẻ tranh đấu để đi tới thứ nhất. Nó sẽ dạy chúng sáng tạo, đáng yêu, hạnh phúc, không có bất kì so sánh nào với người khác, vì chúng vốn là duy nhất.
Giáo dục thật sự sẽ không dạy những đứa trẻ rằng nó chỉ có thể hạnh phúc khi là người thứ nhất. Điều đó cực kì vô nghĩa. Bởi để trở thành người thứ nhất chúng ta phải trải qua khổ đến mức phải quen với khổ trước khi trở thành người thứ nhất.
Nền giáo dục thực sự sẽ không dạy bạn là người thứ nhất. Nó sẽ bảo bạn tận hưởng bất kì cái gì bạn đang làm, không phải vì kết quả, mà chính vì bản thân hành động ấy. Cũng giống như hoạ sĩ hay vũ công hay nhạc sĩ...
Bạn có thể vẽ theo hai cách. Bạn có thể vẽ để ganh đua với hoạ sĩ khác; bạn muốn là hoạ sĩ vĩ đại nhất trên thế giới, bạn muốn là một Picasso hay một Van Gogh. Thế thì tranh của bạn sẽ là loại hai, bởi vì tâm trí bạn không quan tâm tới bản thân việc vẽ, nó quan tâm tới việc là người thứ nhất, hoạ sĩ vĩ đại nhất trên thế giới. Bạn sẽ không đi sâu vào nghệ thuật vẽ. Bạn không tận hưởng nó, bạn chỉ dùng nó như bậc đá để bước lên.
Chính vì vậy thế giới ngày nay đã và đang trở thành một nhà thương điên. Tình yêu không thể xảy ra. Làm sao tình yêu có thể xảy ra trong một thế giới bạo lực, tham vọng, cạnh tranh như vậy, nơi mọi người ngồi trên cổ của nhau?
“Nếu tôi không được giáo dục tốt, được bảo vệ tốt, có hiểu biết cao, tôi có thể không có khả năng sống sót trong sự vật lộn với cuộc sống.” - Hóa ra tất cả những gì chúng ta đang làm mang đến cuộc sống chỉ như cuộc vật lộn.
Jewelry Hin Deper
Nguồn: FB fanpage Here & Now
Shared by Tuệ Chánh Tri - YENLANG•NET GROUP
Cái nhìn của tôi về giáo dục là cuộc sống không nên được xem như một cuộc vật lộn cho sự sống còn, cuộc sống nên được xem như một sự mở hội. Cuộc sống không nên chỉ là sự cạnh tranh, cuộc sống cũng nên là sự vui mừng. Ca hát và nhảy múa và thơ ca và âm nhạc và hội họa, và tất cả những thứ đó là sẵn có trong thế giới – giáo dục nên chuẩn bị cho bạn để rơi vào trong giai điệu với nó – với cây cối, với chim muông, với bầu trời, với mặt trời và mặt trăng...